Sáng tạo và thời gian

Blog viết cho nhân viên Cty TNHH Cao su Việt

Thời gian không hiểu là cái gì mà sao con người luôn bị buộc chặt. Tâm lý luôn đè nặng sáng trưa chiều tối cho đến giấc mơ đêm khuya.
Mâu thuẫn luôn diễn ra trong cùng một người. Lúc mong nhiều hơn, lúc muốn ít lại. Nhiều hơn hoặc ít lại đáng lẽ ra phải dựa trên một cái gì cố định. 
Chúng ta hay có thói quen xem xét bằng chứng, vậy bằng chứng đang ở đâu.

1. Thời gian đang ở đâu 
Chúng ta không có kiến thức về vật lý, nên không thể biết được điều gì chính xác. Bởi khoa học vật lý luôn là bộ môn tìm kiếm sự thật, cho dù những sự thật đó luôn được đánh giá lại. Nhưng ít ra, chúng ta cũng có cảm giác sự thật ở rất gần. 
Con người luôn muốn biết THỜI GIAN đang ở đâu. Nếu mà biết được, sẽ tóm nó lại, giữ nó và sáng tạo nó được nhiều thêm. Sáng tạo thêm thời gian luôn là mơ ước của nhân gian. 
Chúng ta cũng hãy mơ và ước. Chúng ta cùng mơ và hy vọng trong mơ sẽ thấy được thời gian đang ở đâu.

2. Giấc mơ 
Bạn cùng tôi lên một chiếc máy bay mini vào ngày 12.9 năm 3011.

Cứ cho là đồng hồ trên tay tôi bây giờ là 7:00 sáng. Một buổi sáng, ngày xưa tôi thường tất bật đi đến nhà máy.
Chúng ta bay mãi về phía mặt trời mọc cho đến khi không còn thấy trái đất, cũng không thấy mặt trời. Không thấy ánh sáng, không thấy bóng tối  và không còn nghĩ gì đến công việc phải làm. Tuy nhiên lúc đó, tôi vẫn làm một cái gì đó nhưng không nhớ. 
Đôi lúc tôi thấy mình nắm được thời gian, như thể dùng tay để chỉnh lại giờ của đồng hồ. Nhanh, chậm, sớm tối  như ngồi trên võng đu đưa.
Qua lại, tới lui......., và cứ như thế. 

Nhưng tôi lại thấy chênh vênh không chỗ tựa vào. Không trước không sau dù kim đồng hồ vẫn chạy.
Thời gian như vô phân biệt. Thời gian như không hiện hữu.

3.Cái gì ở gần quá thì khó thấy 
Tôi có cảm giác thời gian ở bên tôi quá gần. "Gần", như những gì tôi đang sở hữu: Bản thân, con người thật, con người không thật của tôi. 
Tâm Phật, tâm không Phật, tâm ác và tâm không ác đang ở quá gần.
Tôi luôn đuổi bắt cái này thì lại gặp cái kia, như thể là những đám mây. 

Thế mà tôi luôn tin rằng cái gì của mình thì chắc chắn mình hiểu rõ.
Thế mà tôi luôn tin rằng cái gì ở gần thì luôn nắm chắc.
Thật sự, tôi luôn bỏ mất những cái ở thật gần...

4. Gần và xa
Gần xa luôn không nhất định. Gần xa cũng tuỳ theo đơn vị đo lường.  Nhưng đơn vị đo lường luôn không chuẩn mực. 
Một giờ bay, một giờ xe buýt cũng khác nhau.
Một giờ hạnh phúc và một giờ mong đợi so lại không bằng.
Một giây dưới biển khác một giây trên núi.
Một ngày Từ Thức khác với sớm tối trần gian.
Ở sát bên mà cũng xa. 
Ở trong lòng mà vẫn xa.
Lâu và mau là vậy mà thôi.

5. Hãy quên đi thời gian
Thời gian là cái vốn mà sáng tạo cần dùng.
Thời gian là con đường mà sáng tạo phải đi.
Thời gian là  cái thước để đo sáng tạo.
Thời gian không thuộc về sáng tạo, sáng tạo không thuộc về thời gian.
Mỗi thứ đều tự do mà hai thứ đều bị buộc. 

Hãy quên đi thời gian, sáng tạo được tự do.
Quên được thời gian, thời gian không bị buộc.

6. Chú ý vào công việc sẽ quên đi thời gian 
Không cần để ý đến thời gian. 
Công việc là một trò chơi thú vị, nhưng không nên lo lắng cuộc vui sẽ kết thúc. Công việc tự nó có chiều đi vào vô cùng. Công việc luôn có nhiều lối nhỏ và ở đó luôn có những bài toán cần giải.

Đầu đề bài toán do học trò tự đưa ra.
Phương pháp giải đúng do học trò đưa ra.
Điểm cuối cùng cũng do học trò tự chấm.
Trong một trận đấu, cầu thủ bóng đá không thể nào thực hiện lại những đường chuyền bị lỗi. Mọi đường chuyền chỉ có cơ hội một lần.
Từng động tác thú vị sẽ quên đi 90 phút tưởng chừng mặc định.
  
7. Chọn được cách dùng thời gian hợp lý cũng là sáng tạo
Có vài giây để suy nghĩ và quyết định một việc. Đó là cách dùng thời gian.
Trong vài giây hay vài ngày để chọn một trong những cách có thể, đó là cách thực hiện sáng tạo.
Tạo nên nhiều cách để chọn. Biết chọn cách hiệu quả nhất tùy vào khả năng nhận biết và vốn đã được tích lũy.
Vốn mà  ít ỏi không có gì để chọn.
Vốn có nhiều, mà "không biết chọn" thì có nhiều cũng bằng không.

8. Có sáng tạo, có thời gian
Có ánh sáng mới thấy được các đồ vật.
Có vật cản mới biết rằng ánh sáng có mặt.
Thời gian là vô nghĩa, nếu không có cuộc sống trôi đi trong đó.
Sáng tạo làm nên cuộc sống và cuộc sống làm cho thời gian được nhận biết.
Cuộc sống vui buồn vẽ nên thời gian đa dạng.

Khả năng nhận biết là thu vào. Thực hiện sáng tạo là cho đi.
Thu vào rồi cho đi là tạo ra một quá trình .
Quá trình, đó là THỜI GiAN.
Sáng tạo nằm trong thời gian.

9. Thời gian là một không gian nhiều chiều
Hãy mơ một chút. Ngoài quá khứ và tương lai nằm trên trục hoành theo đường thẳng, thời gian còn nhiều chiều khác.
Đó là không gian vô tận của thời gian.
Người ta có thể làm một điều gì đó trong HIỆN TẠI.
Người ta cũng có thể làm rất nhiều việc cùng một lúc trong hiện tại.
Bạn hãy chịu khó tưởng tượng đi.
Một cái đĩa CD có thể ghi bao nhiêu thứ, thì bạn cũng có thể làm chừng đó việc trong cùng một lúc.
Tất nhiên bạn cần gắn cái đĩa CD nằm đứng theo trục thẳng góc với chuỗi thời gian......
Đó là cái mà người ta gọi là QUẢN LÝ.

10. Những điều lạ lùng
Con người đã khám phá ra không gian có hơn 3 chiều, và thời gian lại không chỉ trước sau. 
Liệu đến một lúc khác, không gian sẽ có tới hơn 10 chiều, 4 phương tám hướng như một sự chắc chắn, hay sẽ chẳng có chiều nào. 
Thời gian biết đâu cũng vô thủy vô chung. Chiều của thời gian như một sự nhầm lẫn.
Có những người chỉ sống chưa đến 30 năm. Thời gian của họ không cùng với những người cùng sống. Họ kịp làm được nhiều thứ cho nhân loại trong một ngày sống. 
Nếu gộp cả thời gian với không gian, biết đâu là một cái gì khó nhận biết, khó nói là có hay không.
Đó là những điều lạ lùng.

11. Thời gian giúp cho sáng tạo, sáng tạo trợ giúp thời gian.
Công việc trôi trong thời gian như trên dòng sông.
Sáng tạo giúp công việc được sinh ra nhiều , được kết thúc nhanh hơn. Từ đó, thời gian hữu ích được tăng lên nhiều lần.
Có một trong hai cũng chẳng để làm gì.
Cái này có, cái kia có  như một thí dụ mẫu mực để hiểu về mọi thứ.
Nếu thời gian và không gian không được nhớ tới, người ta chỉ chú ý vào công việc, khi ấy thời gian và không gian trở nên vô cùng.....
Mời các bạn xem thêm tại:
Blog Cty TNHH Cao su Viet : Stephen Hawking

12. Thước đo của sáng tạo
Mọi thứ người ta thường dùng thước đo để đánh giá mức độ thành công. Trong khi đó không có thước đo nào là chuẩn mực chính xác. Nếu có đúng chăng cũng chỉ đúng cho một sự kiện, một hoàn cảnh, một trường hợp, một thời kỳ...
Đánh giá để tạo công bằng, nhưng thường không công bằng. 
Thời gian là bạn đồng hành cùng sáng tạo, nhưng  một công trình không phải kết thúc nhanh là hoàn hảo.

Có một thước đo khác: Trong một tích tắc của thời gian, con người sáng tạo có yêu công việc của mình không....

13. Sáng tạo luôn cần được sinh ra trong thời gian
Cuộc sống luôn thay đổi. Thay đổi do con người có chủ ý, đó là những sáng tạo.
Những nỗ lực miệt mài, với nhiều kiến thức nền về lý thuyết, trải nghiệm, khách quan - chính con người đã làm phong phú cuộc sống.
Người ta hạnh phúc bởi sự chú ý vào công việc hiện thời. Khi ấy người ta thực sự sống.

Tôn trọng những qui luật, thừa nhận mọi thứ tồn tại và cũng như không tồn tại;
      Chấp nhận mọi ổn định và những thứ không ổn định;
      Sống được trong hài hoà và những nơi không hài hoà;
                -  con người sẽ hiểu được vì sao mình đã không yêu quí nhau.

Thời gian thì cứ trôi nhanh. Sáng tạo về phía nhân văn thì quá ít.
Không biết thời gian trôi về phương nào.
Không biết sáng tạo để tồn tại hay để không  tồn tại..

  ***

Trên đây là 13 cảm nhận nhất thời và lan man về thời gian và sáng tạo.
Những suy nghĩ lẫn lộn, không theo một trật tự nào, nhớ đâu viết đó.
Tuy nhiên, vấn đề chung nhất là:  THỜI GIAN và SÁNG TẠO không thể tách rời.

Thời gian mà có chứa sáng tạo, khi ấy Thời gian có nghĩa.
Vì thế, Sáng tạo luôn cần được sinh trong từng khắc thời gian ...

Thời gian rất lạ vì ở kế bên
Thời gian vô số mà dùng tiết kiệm
Thời gian cố giữ mà luôn bay mất
Thời gian đại lượng, không thể mang về

Thời gian đại lượng, mà luôn không có....
Thời gian hạn hẹp, mà luôn vô cùng.....

nguyentuonglinh
15/9/2011