Mất và còn

Thời gian
Thứ mà Tạo hoá quan tâm nhiều nhất là: Tính 2 mặt.
Điều mà con người hay bận tâm: phải trái.
Thời gian không thể hiện rõ sự phải trái. Phải trái của thời gian biểu lộ bằng một cách khác: tính hiệu quả của mọi thứ trôi trong đó. 
Quá khứ và tương lai không phải khác nhau, mà chỉ là một sợi dây.
Nhanh hay chậm không phải khác nhau, vì chưa có hằng số nào xác định.

Thu nhận
Thời gian đang thụ hưởng mọi thứ, luôn tham lam nhận mọi thứ.
Thời gian như kho báu, chỉ biết thu nhận và cất giữ mãi mãi.
Thời gian luôn có tương lai và luôn có tương lai. 
Thời gian luôn có hiện tại và không có hiện tại. 
Thời gian có thể có quá khứ, và có thể không có gì.

Mất
Tưởng "tôi có rồi", nhưng lạc mất vào tương lai thành chưa có. Tưởng "chưa có" mà lại lang thang vào quá khứ, thành ra đã có. Chỉ là một trò chơi của Tạo hóa.

Trò chơi, nên mọi thứ không mất gì, vì cất tạm vào kho đâu đó, rồi lại lấy ra chơi.
Mỗi người được trao cho chìa khoá để mở cửa kho.
Nhưng buồn thay, vì đãng trí nên luôn mở nhầm kho..


Bên cạnh định luật bảo toàn năng lượng (nếu có) có định luật bảo toàn mất và còn (nếu có).
Thời gian chỉ nhận mà không biết cho, nên thời gian đi mãi không về...

nguyentuonglinh
19/3/2012



Mặt trời bên Sông lúc đó...