Yên lặng và không yên lặng


Yên lặng
Yên lặng ở chỗ ồn ào. Nó chen giữa những ồn ào.
Yên lặng ẩn mình như không hiện diện.
Mọi nơi đều có yên lặng. Nó tràn ngập thế gian, đan xen vào trái tim, chen vào nhịp tim. Cái gọi là thổn thức, vì có phút giây yên lặng pha vào tiếng khóc, mới thành.

Hình dáng
Sự yên lặng đôi lúc có hình tròn, hình vuông, vô hình dáng, có khi mong manh như tơ. 
Yên lặng có thể được kéo dãn, nén lại. Yên lặng không có, vô hình như một linh hồn. 

Tính cách
Yên lặng có trạng thái hiền hoà dễ chịu, đồng thời ngột ngạt, sợ hãi.
Lúc này nhẹ mát, dễ dàng như dòng nước thánh thiện.
Lúc kia như gươm, bén như tia chớp.

Một đôi
Nghệ sĩ thanh nhạc chú ý đến nốt lặng. Người nghe nhạc lại nghe những tiếng vang...
Đó là tiếng sét giữa trời, len lõi quyết đoán xé không gian giữa những trống không.
Đó là tiếng chuông vang lên thinh không, như những tia ánh sáng được tung lên trên trời. Tiếng chuông bay lên cao, không rơi xuống như lẽ thường.
Yên lặng và âm thanh trộn lẫn thành một đôi.

Nơi không có yên lặng
Nơi không có tiếng động nào, hoàn toàn vắng bóng âm thanh - nơi ấy cũng không tồn tại yên lặng.
Nơi mà cho là bình yên cũng chẳng bình yên, cũng không bình yên.
Lúc mà người nhớ đến yên lặng, là lúc không có yên lặng.

Giá trị yên lặng không giống nhau.
Người cần có yên lặng để sống và làm việc. Người cần tiếng động để tỏ bày sự có mặt. Đôi khi cần tiếng động để làm bạn. Cần tiếng động để thấy không cô đơn.

Khi có thể làm việc, suy nghĩ trong ồn ào náo động, lúc ấy tiếng động hay yên lặng chẳng có ý nghĩa gì.

nguyentuonglinh
6/3/2012