Em,
Anh không phải là doanh nhân vì anh không định vậy.
Doanh nhân
Anh nghĩ doanh nhân là một “người rất khác".
Trước hết là tầm suy nghĩ của họ. Họ có thể thấy một cái gì đó còn ở rất xa, ngoài tầm thấy. Thấy rõ đường đi, mà không ai thấy, như một bàn cờ tướng nghĩ trước đối phương 5 nước đi. Họ có thể chiến thắng trong vòng 5 nước đi sau đó. Cao thủ có thể giành chiến thắng mà không “ăn” cờ.
Họ chơi cờ nhưng không nghĩ đến thế trận đang chơi. Không áp lực, quên mất thời gian, quên mất đối thủ đang tồn tại. Họ “chơi”.
Họ không bận tâm đến phải đi quân cờ nào.
Cái trước mặt chỉ là một xúc cảm và họ sống tràn ngập hưng phấn trong phút thăng hoa.
Họ nghĩ về những cái bên trong. Cái bên trong, "nếu không vào thế cờ này", thì không có lối vào. Một ngõ đi trong một con hẻm hẹp.
Đối tượng theo đuổi của doanh nhân không phải là tiền. Họ sẽ tắt đường vì tiền là hữu hạn. Cái vô hạn không định lượng. Đôi khi cái bé nhỏ nhưng là vô hạn.
Doanh nhân là người cầm quân.
Họ không yêu cầu nhân viên làm việc suốt đời.
Sự nghiệp không phải cuối đời mà có. Một ngày cũng là nhân viên, một ngày cũng là cộng sự.
Họ đã tạo dựng xong sự nghiệp trong từng ngày, từng việc. Đôi khi từng việc nhỏ là một sự nghiệp. Những cái đến sau chằng qua như một hiệu ứng tiếp theo bình thường.
Không ai thiếu nợ ai. Không ai ràng buộc ai. Cuộc tình ân nghĩa là còn lại.
Sự nghiệp được tạo dựng trong phút giây là tuyệt đỉnh.
Anh thấy em quá bận rộn
Em đang đi tìm gì mà bận rộn vậy.
Bận rộn, rối ren như bão táp. Phải chống trước chống sau, không còn tỉnh táo.
Cũng là mưa. Em thấy mưa mùa xuân không, thật dễ chịu.
Một chút mưa trong nắng em thích không.
Chân bước đi nhiều, chân mỏi, đầu óc mệt nhòa.
Bận rộn, luôn bận rộn đến thở mà không thở được.
Em,
Em là doanh nhân hay là ai.
Hãy ngồi xuống, uống trà cùng anh.
nguyentuonglinh
16/1/2012