Những ngày cuối năm

Ranh giới
Có rất nhiều ranh giới. Những giới hạn được gọi bằng nhiều tên khác nhau. Vì tên khác nhau nên hiểu khác, hay vì những giới hạn luôn không giống nhau?
Để xác lập những vấn đề về tinh thần, người ta chia đất đai ra từng ô. Trái đất được rào lại gồm  những khu vườn, gọi là quốc gia.

Để biết mình cao thấp, mỗi người thường tự xác định "cái mốc" cần vượt qua. Nếu qua được thì cuộc đời chắc là sẽ khác.
Để biết mình tồn tại, con người rất ngại bước qua "bên kia" và cho rằng nếu bước qua đó là không tồn tại. 
Để biết và để yên tâm thực sự, anh cần em nói: em yêu anh. Lúc đó anh mới yên lòng. Lời nói "em yêu anh" là hàng rào giữa "yêu và chưa".
Ranh giới đã chia rạch ròi có và không.

Những bậc thang
Có thể đi lên đến những tầng mây nếu cứ xây từng bậc miệt mài như cầu thang trong nhà. 
Cầu thang dẫn con người từ dưới lên trên và cũng từ trên xuống.
Các bậc thang là một phát hiện vĩ đại của con người. Nếu không có cái đột biến về cao độ thì khó "vượt cấp". 
Sự đột biến là quan trọng trong mọi vấn đề. 
Sự đột phá lớn lao trở thành cách mạng.
Nhưng cứ đều đều như vậy, từng bậc, từng bậc - không còn là sự thay đổi đột phá nữa.
Những bậc thang do vậy không thể xây mãi tới mây.

Cầu trượt
Cầu trượt chỉ đi một chiều.
Cần phải đi vòng lên bằng đường bậc thang, sau đó tuột xuống.
Cuộc đời là một đường trượt dài, chưa tìm được bậc thang về lại nơi khởi đầu.
Vì cuộc đời là thời gian, nên không có khái niệm trên và dưới. Phía dưới cũng là phía trên.
Mặt trời, mặt trăng cũng luôn trượt dài vào nơi vô tận. Trái đất thì không thấy, vì trái đất ở quá gần.
Chơi cầu trượt một đoạn ngắn thì vui. Nếu dài quá thì hoảng sợ. 
Không biết thì không sợ. Cho dù có trôi đi với vận tốc kinh hồn trong thiên hà, cũng không sợ, vì không thấy.

Thiện ác
Giữa thiện ác như cái lạnh sáng sớm và cái nóng giữa trưa.
Đi tìm ranh giới giữa thiện ác không dễ dàng.
Một ánh mắt dịu dàng và giận dữ cũng không dễ phân biệt.
Đôi khi nhầm lẫn lòng người vì ranh giới mập mờ đó.
Sẽ còn khó khăn hơn, khi trong cái này đã có cái kia.
Bài toán càng khó hơn, khi có sự tương đối về thời gian, về mọi thứ về "chiều dài".
Bao nhiêu là một chiều dài thiện ác.

Cuối năm
Chẳng bao giờ là cuối năm.

nguyentuonglinh
26/12/2011