Rất nhiều khía cạnh trong cuộc sống cần minh bạch.
Minh bạch với người và với mình.
Tuy nhiên, minh bạch - một định nghĩa không biết phải giới hạn ở đâu.
Ở một cuộc sống không an toàn, lúc đầu người ta giấu nơi mình sống, sau đó lại giấu luôn ý nghĩ. Cuối cùng là giấu hành động. Vòng sau lại giấu ý nghĩ...
Xã hội đã luôn làm cho con người sợ hãi.
Đánh cắp
Xã hội luôn bị đánh cắp. Ai đó cần phải giữ những gì mình có. Thế là che giấu.
Sự mất cắp được thể hiện nhiều cách khác nhau. Thậm chí, có cách dễ thương. "Người lấy", lấy một cách đáng yêu. Nhưng một thời gian sau đó, người bị đánh mất mới cảm nhận được sự tổn thương. Sự việc xảy ra vì lẽ sự yêu thương và không yêu thương không có ranh giới. Có yêu và không yêu nhưng không ranh giới.
Bắt chước
Đó là một việc làm bình thường. Không bình thường khi nó vượt qua ranh giới. Bắt chước một phong cách, thậm chí một giọng hát làm mất đi sự khác biệt của chủ nhân. Khi ấy, sinh ra một điều gì không ổn.
Bắt chước là thể hiện sự yếu kém, nhưng đa số thường không xem sự bắt chước là sự đánh mất mình.
Sự bắt chước không song hành với khát vọng đi tìm khác biệt. Bắt chước là một ngã rẽ. Khi có thói quen nhái lại một sở hữu của người khác, mình không còn cơ may thể hiện sáng tạo.
Chuẩn mực
Một xã hội có quá nhiều nền tảng được thừa nhận. Cũng vì có quá nhiều nền tảng, được xem như là đạo đức, nên điều gì không thích hợp đều bị che giấu. Sự có mặt của cái gọi chuẩn mực, làm cho xuất hiện "điều khác" thành không chuẩn mực. Tiếc thay, điều chuẩn mực lại quá nhiều.
Điều chuẩn mực nhiều bao nhiêu, điều "riêng tư" lại nhiều bấy nhiêu. Vì là không giống xã hội, nên điều riêng tư thường không được thừa nhận.
Phải chăng, sự tái lập cân bằng luôn là công việc siêu hình của phi con người và lại rất là con người. Vì vậy, chẳng đâu là chuẩn mực.
Cần sự can đảm
Đôi khi sự minh bạch là điều không tưởng, mặc dầu bản chất cuộc sống khởi nguồn từ minh bạch. Khi sự khép kín là ứng xử tự nhiên, thì sự minh bạch lại là thứ lạ thường. Sống minh bạch mới là sống tự nhiên, nhưng khi cần sống minh bạch, lại cần có sự can đảm. Suy đi, tính lại để rồi sẽ ... ứng xử không minh bạch.
Minh bạch trong kinh doanh
Trong sản xuất kinh doanh, sự minh bạch lại được thách thức. Minh bạch với khách hàng, với xã hội và với mình. Đôi lúc suy nghĩ cho rằng sự minh bạch sẽ làm cho bất an. Đôi lúc lo lắng sự minh bạch sẽ làm cho trắng tay. Nhưng điều quan trọng hơn, sự phô bày như là một cách làm cho mình không nắm giữ thứ gì. Một khi không sở hữu thứ gì, đó là lúc tiếp xúc với mọi cơ hội từ bên ngoài. Lúc đó, nhiều điều được sinh ra từ bên trong sâu thẳm của mình.
Mơ ước sự minh bạch
Thực chất, sự minh bạch với người là chính là với mình.
Sự minh bạch luôn là mơ ước như là mơ thành Phật.
Sự minh bạch ở sát bên nhưng vẫn là mãi mãi không với tay tới...
nguyentuonglinh
15/12/2011