Steve Jobs, người sáng tạo ra thế giới mới

9/10/2011   

Đã 5 ngày, Steve Jobs đi xa.

Thế giới sẽ còn viết về Ông trong nhiều năm về sau, vì lẽ Ông được các vĩ nhân tôn vinh "Ông là vĩ nhân" của thế giới. 
Vĩ nhân bởi lẽ Ông đã bắt đầu một công việc sáng tạo ra những giá trị mới từ năm 21 tuổi  và đến khi dừng lại ở tuổi 56, Ông đã kịp cống hiến cho nhân loại những phúc lợi được ghi dấu trong hơn 230 bằng sáng chế .

Di sản để lại của Ông có những điều thuộc về vĩnh hằng, đó là lòng yêu sáng tạo và biết nghe theo trái tim mình.
Jobs được ví như một Leonardo Da Vinci, bởi những giá trị sáng tạo luôn xếp lớp lên nhau và hướng về nhân văn như là một con đường tự nhiên là vậy, cứ một mạch tiến về phía trước như không hề có một cố gắng nào...
Ông đã mở ra cho thế giới một thế giới mới khép kín mà ông gọi là vũ trụ nhỏ, bằng việc thể hiện những dòng sản phẩm luôn quyện vào nhau như không thể thiếu. Đó là một thế giới khác, một thế giới vận hành song song với thế giới thực và người ta đã sống ngây ngất trong thế giới "không thực" đó.
Người ta đã học được ông tính chăm chút cho từng chi tiết nhỏ, cho từng sản phẩm. Đó là con người luôn đòi hỏi cao ở nhân viên, luôn giám sát khắc khe ở mỗi công đoạn - mỗi công đoạn của của cỗ máy khổng lồ... Ông luôn có ý tưởng "đơn giản": tìm và xây dựng một vũ trụ khép kín trong kinh doanh. Vì vậy, Ông là người dẫn đầu cho một đoàn tàu luôn tiến về phía....chưa một ai biết. Đó là con đường sáng tạo.
Người ta sẽ mãi còn ghi nhớ khẳng định của Ông về cách sống: 
" Công việc chiếm phần lớn thời gian trong cuộc sống của bạn. Và cách duy nhất để toại nguyện là hãy làm những gì bạn tin là tuyệt vời. Tốt nhất là yêu những gì bạn làm..."
Jobs đã nhắc bạn đừng để mình bị mắc kẹt về những giáo điều, kinh nghiệm mà hãy đi theo trái tim và cảm xúc trực giác của mình. 
Jobs đã suy nghĩ và đã sống như vậy. 

Người ta sẽ còn xúc động khi lật từng trang về cuộc đời của Jobs.
Một đứa trẻ bị xa mẹ - Một sinh viên phải tự thôi học vì xót xa những đồng tiền mồ hôi cuối cùng của cha mẹ nuôi - Một giám đốc bị sa thải ra khỏi công ty của chính mình...

Những thăng trầm - nghị lực - dũng cảm - nước mắt - nổ lực sáng tạo  như một xâu chuỗi xoắn lại , như khó có thể bứt ra. Xoắn lại như có xót xa và người trong cuộc chắc là phải thấm lắm...

Có lẽ vì thế mà Jobs đã có được một tâm vắng lặng, bình yên. Trong cõi bình yên đó, Jobs đã thấy được nơi đến tận cùng của sự đam mê và đầy ắp sáng tạo. Con người của thế giới thực vẫn sẽ còn cảm nhận nhiều điều về con người vĩ đại, con người rất thực. Con người thực gần gũi luôn còn ở bên mình.

nguyentuonglinh
9/10/2011