Viết cho người cộng sự
Có những cách suy nghĩ rất khác nhau về khởi nghiệp.
Khởi nghiệp đó là bắt đầu những công việc đầu tiên để tạo dựng một nghề làm ăn, qua đó thu được lợi nhuận.
Lợi nhuận thông thường là tiền bạc, sau đó là tài sản, thiết bị, khách hàng, thương hiệu… Lợi nhuận cứ thế mà tăng dần và nơi đến là phía trước. Phía trước là thành công và thành công luôn ở phía trước.
Đôi khi “nhà kinh doanh“ luôn vội vã để thu lợi, nóng lòng thu lợi và công việc cứ thế mà đi tới. Khi không có thu được tiền, thì xem đó là thất bại.
Nhiều trường hợp, sự khởi nghiệp cứ lập đi lập lại nhiều lần trong một đời người.
Nếu nhìn lợi nhuận không đơn thuần chỉ là tiền bạc mà còn những thứ khác, thì khởi nghiệp không phải bắt đầu từ lúc làm ăn.
Cái nhìn về một nghề, sự muôn mặt của một công nghệ, sự kiên nhẫn hay đau xót của người khác cũng được nhìn nhận như là “một cái thu về“, thì lợi nhuận đã được hiểu rộng hơn.
Như vậy, kể từ lúc anh chàng sinh viên mới ra trường, xin vào tập sự ở một nơi nào đó thì anh chàng bắt đầu lập nghiệp.
Kể từ ngày đầu tiên chàng trai trẻ đã thu về bao điều cho nghề mai sau. Niềm vui của ông chủ, nước mắt của người khác, sự tổn thất, đôi khi sự thất vọng của chính mình cũng là những cái thu về.
Mồ hôi, công sức bỏ ra càng nhiều, thì sự thu về càng lớn.
Sự kiên trì, sự chối bỏ những thứ cần chối bỏ, thì sự thu về càng lớn.
Càng tận tụy trong từng công việc nhỏ, thì cái nhìn càng sắc sảo hơn, tấm lòng sẽ nhân hậu và gang thép hơn.
Vậy thì, nếu kéo lùi sự khởi nghiệp được tính kể từ khi mình đi học nghề và phục vụ người khác, thì trong công việc sẽ tự nó thú vị.
Nếu nghĩ rằng từng ngày mình đều thu được, thì cứ từng ngày ấy mình đã thành công.
Nhưng cũng cần nói thêm, trong quá trình sống và khởi nghiệp, nếu lúc nào cũng luôn mong thu vào - thì cũng đã không thành công.
nguyentuonglinh
20/4/2011